Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

maria ozawa từ vung trom.com

Tâm trí tôi xao nhãng trong suốt thời gian chè chén, và khi tăng 2 kết thúc chúng tôi trao nhau số phone, số phone của Vy cũng nằm trong danh sách các số vừa được cập nhật.


Chúng tôi nhắn tin qua lại đôi lần sau đó, cũng không có gì đặc biệt, thường kết thúc sau vài tin ngắn. Thời gian ấy có lẽ tôi mệt mỏi sau nhiều sóng gió, nên bắt đầu sống mà vơi đi ít nhiều mơ mộng.

Nhưng không vì thế mà Vy chẳng để lại dấu ấn nào trong cuộc đời tôi. Cô ấy khác hẳn với những người phụ nữ tôi đã gặp. Trong sáng và thánh thiện như mặt hồ thu phẳng lặng mùa thu. Ngoan đạo với niềm tin trọn vẹn vào đức Chúa. Cuộc sống của nền nếp của cô ấy ít nhiều cũng lạ lẫm với người thích phá vỡ mọi ràng buột như tôi. Trong những ngườ mà tôi đã gặp, Vy có nền tảng gia đình vững chắc nhất, với bố là giám đốc góp phần lớn cổ phần trong 1 hãng sữa, song lại sống rất giản dị khiến tôi có đôi chút ngạc nhiên, và mến mộ. Với góc nhìn nào đó, chúng tôi hoàn toàn không có cùng 1 thế giới hay 1 điểm chung nào về tính cách.

Dẫu vậy cuộc sống luôn có những sắp xếp lạ lùng phù hợp cho một phần đời nào đó. Người về sau giông bão như tôi lại có lúc muốn lánh xa những thử thách gian truân, nghỉ ngơi bên ốc đảo hẻo lánh bình yên. Cô ấy vì thế đã trở thành nơi tôi lưu lại ít lâu.
Tình cảm tôi dành cho Vy cũng nhẹ nhàng và phẳng lặng như tính cách của cô ấy. Không phải là yêu, nhưng vượt hơn bạn bè một chút. Tôi giữ chút gì lơ lững thú vị giữa chúng tôi, và cô ấy cũng thế.

Tất cả bắt đầu từ một sms vào ngày kia. Cô ấy làm việc trong phòng tranh trên con phố sầm uất nhất Sài Thành. Đương nhiên với vẻ ngoài đáng yêu không ít người đưa Vy vào tầm ngắm.

Sau bao năm gặp lại, cô ấy không thay đổi bao nhiêu trong cách cư xử với những người trót dại lỡ nhớ nhung: Tránh mặt tuyệt đối! Tôi vẫn cười khi nhớ đến điểm này của Vy, có lẽ cũng bởi tính cách khó gần mà bao nhiêu năm vẫn chưa quen ai, hoặc cũng hiếm ai khả dĩ đủ kiên nhẫn theo đuôi cô nàng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét