Em nhận lời.
Đêm đó tôi thao thức không ngủ được đến gần sáng. Đến gần giờ hẹn, tôi đi trước nửa giờ.
Đoạn đường đến nhà em khá xa, nhưng cảnh quan chung quanh với màu xanh mướt của vườn cây, hoa trái và ruộng lúa bao giờ cũng làm tôi có cảm giác hành trình ngắn lại.
Trong ánh nắng ban mai, tôi đã tự hỏi nếu đây là buổi sáng của 7 năm trước... giờ này phải chăng em đang vòng tay ông lấy tôi giữa hành trình này?
Đứng trước ngõ đợi em 1 lúc... Em hiện ra sau cánh cổng màu tím, với gọng kính đỏ trên sống mũi thanh tú, môi chúm chím giấu một nụ cười lấp lững giữa lời chào và sự ngượng nghịu, tóc mái búp bê của em bay bay sau làn gió... Tôi muốn thu lấy tất cả hình ảnh ấy trong từng giây sau 1 năm dài không gặp.
Tôi lại nghe tim mình đập... Nhịp đập nóng bỏng và ao ước tưởng chừng đã ngủ quên suốt bao năm dài... Nhịp đập mà tôi ngỡ như đã quên mất sau bao lần đi cùng những cô gái khác mà không nhận thấy....
Em rạng rỡ và xinh tươi như chưa bao giờ có khoản cách 7 năm dài giữa chúng tôi.
Tôi đưa em đến điểm hẹn, vài người bạn ngạc nhiên khi thấy tôi đi cùng em.
Buổi lễ ở chốn tôn nghiêm diễn ra như dự định, nhưng mối quan tâm duy nhất của tôi khi ấy chỉ hướng về em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét