Tối, chìm trong suy tư khi bản nhạc 9 Crime...
Vẫn là những giai điệu trầm lắng, tự sự...
và tôi viết tiếp những năm ấy.
"It's the wrong time..."
Chap 15: Không tên...
Có những vùng kí ức ngập tràn màu sắc, vị hương, thanh âm, nhưng thiếu đi một tên gọi khi ta muốn gợi nhớ. Vì thế, chap này sẽ là... không tên.
Những đứa trẻ sống trong mái nhà thiếu hơi ấm, sẽ sớm tìm kiếm một điểm tựa lòng nơi khác, là tình yêu. Tôi cũng viết tên mình vào danh sách những đứa trẻ như thế.
Nguyên nhân lí giải vì sao tôi luôn giữ bên mình một cô gái nào đấy...
Các cô ấy đều nghĩ tôi có điều gì để khám phá từ vẽ bất cần pha lẫn lạc quan của tôi. Nhưng tháng ngày bên nhau, họ sớm nhận ra, tôi chỉ là chiếc bình rỗng, không thể đong thêm, hay rót vào chiếc tách của ai khác niềm vui hay nỗi buồn nào...
Tôi hoài công đi tìm kiếm ai đó thuộc về mình, rồi buông tay cho cuộc sống xếp mình vào chiếc khung ảnh sẵn có cô gái nào đó đang đợi chờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét