Đôi lời tự ngẫm trước khi viết tiếp.
Tôi có cái nhìn khá rộng mở sau mỗi lần chia tay... Đôi khi người chủ động đi đến kết thúc không phải lúc nào cũng là tôi, nhưng nhìn lại đoạn đường đã qua, và những gì nối tiếp sau đó trong tôi không có chút trách hờn nào.
Thật sai lầm khi ta tìm thấy 1 ai đó, và nghĩ rằng người ấy sẽ đi cùng suốt phần còn lại của cuộc đời mình. Cuộc sống luôn dành cho ta một người bạn đồng hành trên đoạn đường đời nào đấy, có khi ngắn ngủi, có khi dài lâu. Nếu đến ngã rẻ và bạn nhận ra bàn tay ấy không còn trong tay ta nữa, hãy bước tiếp, và chờ đợi người kế tiếp sẽ nắm lấy tay bạn. Nhìn cuộc sống với một chút rộng mở, mọi điều sẽ nhẹ nhàng hơn.
Chap 12: Ngã rẽ...
Những cô gái để lại dấu ấn với đời tôi không nhiều như số người đã ở bên tôi. Tình đầu, người mang tên niềm hạnh phúc, dẫu phút cuối đã dành cho tôi cũng lần đầu phản bội, trong suốt 1 năm bên nhau đã bao lần vì tôi mà khóc, bao lần vì tôi mà cười. Đến giờ tôi vẫn tin, em đã dành cho tôi nhiều điều hơn bất cứ ai.
phim loan luan
Tôi vẫn nhớ ngày tôi ốm nằm liệt ở nhà, không đi học được, e đã qua thăm tôi. Những ngọn nến lung linh trên ổ bánh kem cùng những món ăn em tự nấu mừng ngày sinh nhật tôi. Nhớ lúc cả hai chúng tôi đập vỡ ống heo cùng để dành mua 1 cặp nhẫn đôi...
Cô gái khoảnh khắc ngày nào lại thuộc về một vùng trời kí ức lớn đã từ khi nào che lấp cả ánh sáng của thực tại... Dù kỉ niệm bên em không nhiều, nhưng những dang dở từ đôi tay tôi tạo ra cũng đã làm dang dở cả đời em... Và em là phần trái tim duy nhất của tôi còn cảm nhận được yêu thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét