Thật lòng mình, tôi không xác định được tình cảm với gấu. Tôi không có cảm giác nhớ nhung hay yêu thương, chỉ là niềm vui khi ở bên em. Em luôn làm tôi vui, dù chỉ là những cử chỉ rất trẻ con, những câu chuyện ko đầu không đuôi.
Em quan tâm đến tôi từng những điều bé nhỏ... Gia đình tôi cũng biết em, và là người con gái sau first love, tôi dẫn về nhà. Mẹ tôi cũng rất quí em, có lẽ bà xác định, đây là con dâu tương lai.
Có lúc tôi đã tự vấn lòng mình thế nào với gấu, nhưng tôi không tìm được câu trả lời. Lẽ nào mọi thứ diễn ra êm đềm quá mà tôi quên mất mình đang yêu... Hay sự thật là tôi không yêu?
Câu hỏi này ám ảnh tôi mỗi khi tôi ở một mình trong những chuyến đi xa vì công việc. Người tôi nghĩ đến, nhớ đến lại là M...
Công việc của tôi thường xuyên xa nhà, gắn liền với các khu du lịch sang trọng... nhưng cũng vì vậy, tôi cũng thường cảm thấy mình lạc lõng, và mệt mỏi...
Cuối năm đó, tôi gặp lại Vy... cũng trong thời điểm này, Vy vòng tay ôm tôi trong 1 đêm mùa lạnh. Nhưng lòng tôi lúc này trống rỗng, tôi có gấu, có cô bạn thân xinh xắn đáng yêu, mà sao tất cả đều vô nghĩa.
Tôi chán ghét chính mình.
Điều gì đã giữ tôi ở lại với gấu rất lâu tôi cũng không biết. 2 năm đã qua... Vy gặp lại tôi trong lần cafe sau sinh nhật tôi vài ngày... Và cuối năm ấy cô ấy lấy chồng. Giờ cô ấy vẫn sống hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét